Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

Thơ Văn Nhân

Vần Ôn
Hởi ôn thơ thần vần Ồn
Đề thơ mà cứ vận Ôn huyền Ồn
Để mà gây khó làng Thôn
Thiệt là rắm rối cho Ôn dưới làng.

MƯỜI KHÔNG .
1- Không trốn tránh sự thật - Phải đối diện với nó .
2- Không tự cao tự đại - Khi thật sự chúng ta chưa có gì đáng để tự hào .
3- Không ỷ lại vào người khác - Vì rằng không ai lo cho mình bằng chính mình .
4- Không nêu khó khăn, yêu sách - Tại sao khó khăn ấy mà người khác làm được .
5- Không sợ vấp ngã - Bởi vì chúng ta biết đứng lên sau mỗi lần vấp ngã .
6- Không bao giờ có con đường bằng phẳng để đi đến đích - Chẳng qua ta không chịu mở mắt để nhìn chướng ngại ở trên đường.
7- Không sợ ngày mai đến- Vì ngày mai đến ta lại có thêm một ngày mới để bắt đầu.
8- Không chịu học một giờ hôm nay - Thì ta sẽ ngu một ngàn giờ trong tương lai .
9- Không mơ mộng hão huyền, hay tìm cách lẫn tránh thực tại -Mà phải hiểu rỏ năng lực , giá trị thực của bản thân để phát huy tốt nhất khả năng của mình .
10- không so sánh thực tài của mình với người khác - Mà phải so sánh mình hôm nay với mình hôm qua . 
Thầy Nguyễn Văn Nhân .

Chàng Nàng
Lên phây thấy đủ chàng nàng
Miệng cười chúm chím ôn làng vui lây
Tết này ý nghĩa rồi đây 
Còn hơn mức bánh chất đầy tặng nhau
Món quà lưu đến năm sau 
Nhắn cùng mấy mệ kêu mau, ôn làm
Nếu không đông hết xuân sang 
Có kêu cũng đã muộn màng vô duyên .
Văn Nhân

Thơ Và Rượu 1,2,3,4,5,6,7,8,9,10..........
Một .
Qua quán đời Võ Tòng xơi ba bát o
Hôm nay ta chỉ một hũ mà thôi
Đừng hiên ngang xưng đế giữa quán đời
Rơi nước mắt nhìn lưu linh héo úa .
Hai .
Các bạn ơi ai biết được mai đây
Hãy quên đi mùi tục ở chốn này
Nâng chén say để một ngày nào đó 
Các bạn về còn ta lại xa bay .
Ba .
Còn lại đây bốn thằng khờ dại 
Vui thú dại khôn thú dại khôn 
Tay nâng chén hồng trần gác bỏ 
Uống cho say để thấy dại khôn .
Bốn .
Thế gian họ gây nhau inh ỏi 
Chỉ mình ta bầu rượu trên tay 
Nhìn mặt mình hồng trong đáy cốc
Hát lên ! Ta là người sướng nhất .
Năm .',,,
Đừng làm thầy mà tu không hết kiếp 
Thà nâng chén men cay hồng môi má 
Dang hai tay xưng đế giữa đất trời 
Có như thế mới biết say thật tuyệt .
Sáu .
Khi ta say ta nằm trên thảm cỏ 
Hết say rồi phải nằm dưới nó 
Ngày trở về các bụi nằm đâu đó 
Nên cứ say để được nằm trên nó .
Bảy .
Nếu đời ta nằm trong tay thượng đế 
Các bạn ơi thử hỏi có buồn không 
Nếu đời ta được nằm trong đáy cốc 
Thượng đế buồn , thượng đế bỏ về không .
Tám .
Nếu bên cạnh một cô mà hồng, môi đỏ 
Nằm rót rượu cho ta uống mềm môi
Ta quá ngu, thằng điên và đáng chê cười
Nếu còn mơ về một thiên đường nào đó .
Chín .
Ta mệt nhoài tất bậc suốt đêm ngày 
Cả một đời với hai chữ trả vay
Sực nhớ sinh ta ra không tiền bạc
Khi trở về tay trắng hoá trắng tay .
Mười .
Ngày tết đến một vài vò rượu nấu
Ngồi bên em tôi uống đến mềm môi
Chuyện hơn thua thế gian tôi không biết 
Xuân thế này Vua Chúa có hơn tôi .
Mười Một .
Có ai dám nâng chén cùng ta 
Cầu một ngày hoà bình thế giới 
Để ta hồng đôi má khi say
Kẻo ngày mai ta phải nằm dưới cỏ cây.
Mười Hai .
Ai rồi cũng quay về với đất 
Chỉ một thứ không bao giờ mất 
Là gạo ta trồng rồi đem cất 
Sinh ra men sưởi ấm muôn đời .
Mười Ba .
Cô bán rượu ơi , bán rượu ơi
Hãy rót đầy, khi ta uống vơi 
Cô có biết đời người ngắn lắm 
Gặp được không khi đã về trời .
Mười Bốn .
Cuộc đời này còn dấu điều gì
Ta đoán mò và lạc giữa đêm mê
Chỉ sau khi cát bụi đời trở lại
Mới biết rằng ta đã lộn đường về .
Mười Lăm.
Bên nhau vui vẽ dưới trăng này 
Rượu nồng xin hãy uống cho say
Một mai ta về thân cát bụi
Trăng vàng muôn thưở vẫn còn đây.
Mười Sáu .
Khi còn bé đến thầy tìm chân lý 
Rồi lớn lên về gỏ đầu sáp trẻ
Trẻ lớn lên lại gỏ đầu đứa bé 
Gỏ xong rồi đời là như thế .
Mười Bảy .
Say sưa chè rượu lu bù 
Hết tiền có mạ thằng cu lo dùm
Mười Tám .


 

Không có nhận xét nào: