Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

THƠ VĂN NHÂN 10



TÌNH KHÚC TRỊNH CÔNG SƠN 1

"Thương một người" để "Người về bỗng nhớ"
"Vết lăn trầm" "Tôi đã mất" mối tình thơ
"Tôi tìm tôi" "Ngẫu nhiên" mà bắt gặp
"Người con gái Việt Nam da vàng" bên "Ghế đá công viên"
"Bến sông xưa" "Như chim ưu phiền" "Ở trọ"
"Ru đời đã mất" tôi "Như đá ngây ngô"
"Như cánh chim cô đơn" trong đoàn người "Du mục"
Khúc hát buồn tôi "Nghe những tàn phai"
Lòng tự nhủ "Tôi ơi đừng tuyệt vọng"
Cho dù "Rừng xưa đã khép" "Ta phải thấy ánh mặt trời" 

"Ta thấy gì đêm nay" khi "Sao chiều" chưa tắt
"Sẽ còn ai" chưa về "Sao mắt mẹ chưa vui"
"Dựng lại người dựng lại nhà" cho thôi đời "Cát bụi"
"Ngày dài trên quê hương" "Người về bỗng nhớ"
"Dấu chân địa đàng" chở "Đại bác ru đêm"
Thôi "Hát trên những xác người" "Tôi sẽ đi thăm"
"Vườn xưa" yêu dấu trên "Thành phố mùa xuân"
"Tạ ơn" người "Những thiên sứ bâng khuâng"


TÌNH KHÚC TRỊNH CÔNG SƠN 2

Gió lướt nhẹ qua, "Ai ngoài cánh cửa"
"Hạ trắng" về đã vắng bóng "Diễm xưa"
Cơn "Mưa hồng" ngọn "Cỏ xót xa đưa"
"Tưởng rằng đã quên" được chuyện ngày thơ
"Ngày về" lại tìm "Hoa vàng mấy độ"
Ngày "Quỳnh hương" anh cài bờ tóc rối
"Nắng thuỷ tinh" rơi "Một cõi đi về"
"Em hãy ngủ đi" "Ru đời đi nhé"
"Ru tình" mình ngọn gió chẳng "Phôi pha"
"Hãy yêu nhau đi" dẫu "Từng ngày qua"
"Khói trời mênh mông" "Vàng phai trước ngõ"
"Đoá hoa vô thường" nhỏ "Ướt mi" em
"Tôi sẽ nhớ" đem "Lời thiên thu gọi"
Gọi tên em khi "Xa dấu mặt trời"
"Gọi tên bốn mùa" vì "Thương một người" thôi
"Xin cho tôi" phút "Im lặng thở dài"
"Tuổi đá buồn" xin khép lại một mai
Người "Yêu dấu tan theo " "Lời buồn thánh".
Trên đỉnh Fan si pan
Ta nhỏ bé, khiêm cung
Chao đảo như người say
Bồng bềnh với gió mây
Mặt trời gần ta hơn
Đưa tay níu Hoàng hôn
Vô thường với trời đất
Thoát đi mùi tục luỵ 
Thoáng đời chỉ bấy nhiêu
Phiêu bồng chốn bồng phiêu .
Văn Nhân

Không có nhận xét nào: