Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

THƠ VĂN NHÂN 9


TUỔI XA TRỜI
-TA ĐANG Ở TUỔI XA TRỜI GẦN ĐẤT
SAO HÔM NAY KHÔNG CHUYỂN GIẬN THÀNH THƯƠNG 
NGÀN CÁI : CÓ, KHÔNG, ĐƯỢC, CÒN VÀ MẤT 
CỨ XEM NHƯ GIẤC MỘNG CHỐN VÔ THƯỜNG.
-TA ĐANG Ở TUỔI XA TRỜI GẦN ĐẤT
CỨ NÂNG LI UỐNG HẾT VỚI BẠN BÈ
ĐỂ NGÀY KIA HÒA TAN TRONG CÁT BỤI
CHỐN THIÊN ĐÀNG CÓ TỊNH ĐỘ CHỞ CHE.
-TA ĐANG Ở TUỔI XA TRỜI GẦN ĐẤT
GOM HẾT YÊU THƯƠNG CÒN LẠI CHO NGƯỜI 
ĐẾN MỘT NGÀY TA QUAY VỀ VỚI ĐẤT 
DIÊM VƯƠNG SẼ RÓT RƯỢU ''ĐÓN " TA CƯỜI .
-TA ĐANG Ở TUỔI XA TRỜI GẦN ĐẤT
QUẲNG GÁNH LO ĐI : CƠM, ÁO, GẠO, TIỀN 
VUI THÚ DẠI KHÔN CỦA NGƯỜI KIẾP TRƯỚC
CHỐN HỒNG TRẦN BỔNG CHỐC HÓA THẦN TIÊN.
Văn Nhân
May còn
May còn có cội mai vàng 
Nở hoa mới biết xuân đang trở về
Từ ngày bỏ phố về quê
Giữa ngày đốt đuốc nhiêu khê bỏ ngoài.
Văn Nhân
Gởi các bạn cựu HS Quốc Học Huế 67
Các bạn ơi ai biết được mai đây
Hãy quên đi mùi tục ở chốn này 
Nâng chén say! để một ngày nào đó 
Các bạn về , còn ta lại xa bay !!!
----------
Tiệc mãn tắc xi dại hoá khôn 
Ngự Viên Xanh : Quậy ! nổi như cồn
Nhân viên , bằng hữu người người tiếu
Đệ nhất hội ta cũng nhường ôn .
Văn Nhân

TÌNH RÚ CHÁ

Kỷ niệm chuyến về thăm Rú Chá , làm vội bài thơ tặng anh Đáp chị Hồng .
Tình Rú Chá .
Cùng bạn bầu thoát đời chơi Rú Chá
Một địa danh ta chưa biết bao giờ
chiếc thuyền nhôm mang nặng nghĩa tình
Mênh mông nước cây đời xanh ươm sẵn
Thoát bụi trần giây lát để tìm nhau
Chốn bồng lai kéo ta về miên viễn
Hạnh phúc đời đập bễ chén men cay
Ta già nữa cuộc, ngươi cũng già nữa cuộc
Nâng li lên cho rượu ngấm mềm môi
Ba vạn sáu nghìn ngày có một !
Ta cứ ngỡ Bá Nha không còn nữa
Để bên em ta hát khúc vô thường .
Văn Nhân 1/11/2014





I



Không có nhận xét nào: