Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

THƠ VĂN NHÂN 8

Khóc chó 
Tau khóc mi khác Lượng khóc Du
Mà rằng ta cảm nghĩa thiên thu 
Khuya khoắc mi tiễn tau lên núi 
Đón đợi tau về mặt trăng lu .
Cát Sạn
Quốc Học Một Thời

Ngày xưa Quốc Học một thời 
Ở quê, ở phố một đời nhớ nhau
Cơm đùm gạo bới mi tau
Chiếc xe đạp cũ cùng nhau đèo bồng
...
Gặp trời bão táp mùa đông 
Lạnh lùng vai áo mà mong qua mùa
Tới trường đùa giỡn dưới mưa
Thằng run lẩy bẩy, thằng cười huênh hoang
...
Vô tư như ở Thiên đàng
Không tham, không giận, không màng lợi danh
Bắp rang trong cặp để dành
Có " thằng " nhón khéo đàng hoàng đem ăn
...
Thấy rồi nổi máu đàn anh
Nhưng mai tới lớp màu xanh lại về
Mấy em Đồng Khánh xinh ghê 
Giận nhau vì mái tóc thề của em
...
Tranh nhau đi trước làm quen
Nón nghiêng che mặt sao xem má hồng
Thế rồi bom đạn bên hông
Thằng ngồi lại lớp , thằng xông chiến trường
...
Chiến tranh tàn cuộc đau thương 
Đứa về vọc đất quê hương nhọc nhằn
Ở Tây, ở Mỹ mấy thằng
Đứa giàu , đứa khó , đứa xanh nấm mồ
...
Cho dù tướng tá xích lô
Quan viên chức sắc cũng mơ có ngày 
Cùng nhau nâng chén rượu cay
Mi, tau, mày ,tớ tình này như xưa.
 
Văn Nhân Hương Cần
KHÔNG !
Không có lúa ngô thiếu nước sông
Không có chân chim ở ruộng ông
Không có mấy thằng siêu bụng bự
Không có tiền đô vượt quá gông
Không có dòng sông ngăn bậy bạ
Không có ngày đêm nhậu mênh mông
Không có nhà lầu , xe chục tỷ 
Không có nheo nhóc khổ thân ông !

Không có nhận xét nào: