Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

THƠ VĂN NHÂN 11

GỞI NGƯỜI XA HUẾ 
Sao chưa về Huế anh ơi ?
Trường Tiền chờ đợi đôi bờ đón anh
Cá tràu mạ nấu bánh canh
Bún bò một đọi ớt hành cay cay
Bánh bèo mỏng dính tháng ngày
Có O cơm hến múc đầy cho anh
Chột nưa đem nấu nồi canh 
Với om cá thệ cong vàng thịt kho 
Nếp thơm nấu dẻo xôi vò 
Nghĩa tình dành sẵn để cho anh về .
Hay anh sợ vị ruốt quê
Sợ mùi ngồng cải tái tê mũi lòng 
Sợ về gặp lạnh ngày đông
Sợ khi lũ lụt tình không , lạnh lùng 
Sợ cơn nắng lửa như nung 
Ngại xuân, thu cũng vô cùng khó khăn 
Nhắn anh Huế vẫn trong xanh
Sông Hương, núi Ngự đợi anh quay về .
Văn Nhân 
Họa vịnh cái thớt
Thấy hai cái mặt ai cũng lầm 
Tưởng rằng sáng suốt và từ tâm
Không ngờ mặt bự xơi đủ thứ 
Cuối đời toàn những vết dao đâm .
Văn Nhân
ĐỢI !
Biết tới khi mô mới trở về 
Thăm người bạn cũ ở làng quê
Nợ đời cơm áo còn mang nặng
Cận tết tay còn vọc đất quê!
Văn Nhân

Không có nhận xét nào: