Thứ Hai, 4 tháng 5, 2020

QUỐC NẠN

QUỐC NẠN .
— Thầy tu ngũ giới không thông
Sân si còn đọng trong ông thật buồn
Gặp thời mạt pháp tay buông
Siêu sanh tịnh độ hát tuồng danh hư. 
— Thầy tôi thời trước Giáo Sư
Thời nay trò bảo thầy ơi nhậu hè
Vui buồn, bia rượu đầy be
Nên chi hết kiếp nhập nhoè Giáo Viên.
— Kiểm lâm nhiệm vụ linh thiên
Có quyền chặt phá mọi miền núi non
Để làm biệt phủ quan con
Ngồi trên ăn trước mâm son đũa vàng.
— Chống quan tham nhũng bạc bài
Bày ra hệ thống rải đầy mọi nơi
Đứng đầu là lũ dân chơi
Quan to làm chủ cuối đời đeo gông.
— Bán trâu , bán lúa cho con
Học xong đại học mỏi mòn đợi trông
Chạy bàn tửu điếm kiếm cơm
Đứa về vọc đất, đứa còn lang thang.
— Giao thông cống rảnh ngổn ngang
Con đường nghìn tỉ mới làm hôm qua 
Vì do rút ruột cúng ma
Hôm nay sụt lún đổ qua mưa nhiều .
— Các quan y tế quá liều l
Ung thư thuốc giả mua nhiều cho dân
Lương y từ mẫu bất cần
Lắm tiền nhiều của là thân vô thường.
— Học đường bạo loạn nhiễu nhương
Đẫy xô đập đánh hết đường lột lô
Làm ngơ là quý thầy cô
Máy ảnh điện thoại quây vô đăng tường.
— Miệng hô giữ vững biên cương
Biển rừng đem bán cho phường ngoại lai
Non sông còn lại thi hài
Buồn cho đất mẹ kéo dài đau thương.
— Dân tình khốn đốn trăm đường
Khai Canh, Khai Khẩn quê hương lâu đời
Nay không có đất cắm dùi 
Đến ngày hương khói làng ơi đóng tiền. 
Còn nữa . ......
Văn Nhân 



QUÊ MỚI

QUÊ MỚI 
Tàn cuộc chiến anh về quê vọc đất 
Ở quê hương đã sẳn chổ anh ngồi 
Nhưng số phận cuộc đời anh đen đủi
Phải ra đi đốn củi ở quê người
Cũng không được chuyển nghề than anh đốt
Không sợ khó sợ không có việc làm
Nghề thợ đụng đã nhiều năm theo đuổi
Tưởng bao năm cơm áo ngỡ tình quên
Trời cảm động giáng trần một tiên nữ
Ngày làm việc đêm về thơ văn phú
Họ hợp nhau dung dị giữa đời thường
Cũng vườn cây nhà cửa với người thương
Thơm hương điều ngọt mía tốt tiêu cay
Rồi con cháu cũng thành người nơi quê mới 
Ngồi nhớ lại cuộc đời ôi cơ cực
Nhưng hạnh phúc không từ chối bao giờ
Tay nâng chén hương bay từ phố núi
Rượu nồng say ấm mặn tình môi
Anh gạt bỏ luỵ phiền trong phút chốc 
Để cuộc đời bay bỗng với trăng sao
Tôi mời anh chén này thêm chén nữa
Thượng đế nhìn thượng đế cũng thèm say .

Văn Nhân

MỜI RƯỢU THỜI CÔVIT

Mời Rượu thời CoVid
Có ai dám nâng chén cùng với ta 
Nguyện cầu thế giới hết Corona
Hãy đến đây soi mình trong đáy cốc
Để ngày mai không thẹn Cỏi Ta Bà.

 Văn Nhân 13/4/2020

TỪ KHI EM ĐẾN

TỪ KHI EM ĐẾN .
Hung thần, quỷ dữ sinh em
Từ khi xuất hiện em đem trái sầu
Làm cho nhân loại lo âu
Thoạt tiên anh thấy đau đầu vì em
Trải qua mấy tháng rối ren
Bây giờ lại thấy tối đen: Do người
Tưởng rằng sông núi đất trời
Của riêng dành để cho người mà thôi
Có quyền khai thác mọi nơi
Ngăn sông dời núi biển khơi lấy dầu
Thông minh, gian ác hàng đầu
Tạo nhiều của cải nhuộm màu can qua
Phải chăng từ xác thây ma
Hổ, beo, cây cỏ chế ra vật dùng
Linh hồn thập loại đường cùng
Con người có biết đau chung muôn loài
Tiếng kêu nức nở thiệt thoài
Mang theo dấu tích cổ hoài nghìn năm
Nhờ em anh biết hờn căm 
Biết cười, biết nói, biết ăn thế nào 
Biết cơn nổi giận trời cao
Sóng thần biển cả mang vào hư vô
Nhờ em anh biết thế cô
Tụm năm, tụm bảy ra vô coi chừng
Thương nhau không kể người dưng
Đề phòng kể cả người thân trong nhà
Nhờ em những kẻ trăng Hoa
Rửa tiền, tửu điếm, mát xa, số đề,
Vũ trường, sòng bạc, bảo kê
Từ nay đóng cửa thoả thê mọi nhà
Nhờ em phố thị xa hoa
Không gian tĩnh lặng vào ra nhẹ nhàng
Không còn khói bụi kinh hoàng
Đêm về yên giấc canh tàn còn sương
Nhờ em mà chốn quan trường
Quan viên, chức sắc cũng thường như nhau
Phải ngồi ngậm miệng mà đau
Từ nay cho đến ngàn sau nhớ đời
Đủ rồi anh biết em ơi
Mong em dừng lại tình đời oan khiên
Vái trời vái đất mọi miền
Xin em hãy để bình yên cho người.
Văn Nhân. 8/4/2020


GIÁ NHƯ

Giá Như.
Giá như quả đất không có người
Màu xanh nguyên thuỷ sẽ thắm tươi
Chẳng cần viết vẽ thêm chi nữa
Thượng Đế ngôi cao mĩm miệng cười .
Mong những cái đầu thông minh một cách gian ác đừng sáng tạo thêm nữa.

Người khẩn cầu Văn Nhân 4/4/2020

GIẤC MƠ CỦA TUI

GIẤC MƠ CỦA TUI.
Khi hôm nằm ngủ Tui mơ
Kị Ôn Vờ kép hờ Ô đăng đàn
Noái rằng đại dịch đã tan
Ui dào! Tui sướng! Rân rang cả người
Chộ Ôn Bác Sĩ tươi cười
Kị O Y Tá sáng ngời môi xinh
Mặt Thầy Cô giáo bình minh
Các em cháu dỏ thiệt xinh tới trường
Mờn anh lính gác biên cương
Bựa ni được ngủ côi giường của anh
Cụ già sướng quá men say
Mờn cho dững cặp tình đầy kết hôn
Mơ rằng từ phố về thôn
Đi mô cũng đặng khôn còn cách li
Đường không, đường bộ đến đi
Ngập tràn khúc hát “Cô Vy Tàn Đời”
An lành đem đến vui cười
Tình yêu mạnh dạn trao người nụ hôn
Bình minh cho tới chiều hôm
Mờn mờn, tủi tủi người ôm sát người
Miếng trầu, miếng vỏ đỏ tươi
Cùng dau nâng chén hát cười thiết tha
Khẩu trang tui dụt bựa qua
Đem Cô Vi rút Chi Na dốt liền
Đày về địa ngục triền miên 
Thế là dân loại bình yên ngàn đời.
Đưới ni là hình ảnh tui mơ khi hôm, mong yên tam bui mà lượng thứ cho tui dé.
Văn Nhân 01/4/2020.


TIẾNG KÊU CỦA ĐẤT

TIẾNG KÊU CỦA ĐẤT.
Mặt đất tang hoang thật thảm thương
Không gian tĩnh lặng giọt sương buông
Lắng nghe giun dế kêu hoảng hốt
Hồng Trần - Địa Phủ ở chung đường
Phần số mong manh như bọt nước
Trách hận vì ai giáng tai ương
Nhìn người quá vãng lòng chua chát
Thanh âm ai oán, nặng tiếng chuông. 

Văn Nhân 28/3/2020 ( CoVid 19 )

NGUYỆN CẦU

NGUYỆN CẦU :
Năm 1972 mùa hè đỏ lữa đi trên Đại Lộ Kinh Hoàng về đến nhà, tôi đã vẽ bức tranh Nguyện Cầu. Hôm nay với nỗi kinh hoàng của Virus Trung Quốc tôi xin đưa lên đây để Nguyện Cầu một lần nữa. 
Con chắp hai tay vái đất trời
Nguyện cầu Phật, Chúa ,Thánh,Thần ơi
Dang tay Độ Lượng cho nhân thế
Nhân gian nay quá khổ lắm rồi
Ai bày, kiếp nạn người ấy gánh
Oan Hồn Uổng Tử khắp mọi nơi 
Cúi xin Thượng Đế lòng thương xót 
Cứu cho nhân loại sống thảnh thơi.

Văn Nhân 24/3/2020

Gởi em Côvit

Gởi Em Cô Vít.
Em có biết nỗi đau của nhân loại
Với từng ngày khắc khoải chết dần không?
Những sợi nắng yếu dần trong vô vọng
Cây lá buồn cơn gió thổi mênh mông
Thần núi thần sông không còn tác dụng
Sống nghi ngờ và trách cứ lẫn nhau
Bởi sắc không của thời xưa đã cũ
Ngày lại ngày đau đáu một niềm đau
Em có biết những ngày đầy đen tối 
Lánh về quê cây lúa chẳng rì rào
Vào thành phố đầy mặt ma ngập lối
Tiếng vọng, vô hồn đốt đuốc nhìn nhau
Có phải em do sứ thần nào đó 
Mộng bá hoàng mà lẫn lộn vàng thau
Đủ rồi em hãy quay về với chủ
Để cho môi người thắm đỏ tìm nhau.

Văn Nhân 20/3/2020

ĐỊA CẦU BUỒN

ĐỊA CẦU BUỒN !
Buồn cho thân phận địa cầu
Hai  không mười chín nhuốm màu tiêu tan 
Cuối đông xuất hiện một nàng
Tên là Cô Vít ngang tàng mọi nơi
Xuân về cô quậy tơi bời
Á, Âu, Tây, Mỹ khắp nơi u buồn
Nghị trường các nước luôn luôn
Họp hành bàn tính tìm đường cứu thân
Hàng ngàn dự án bất cần
Nhà hàng khách sạn, lễ tân cho về
Tham quan, du lịch bỏ bê
Học đường, giáo dục trả về tại gia
Má hồng môi đỏ ngày qua
Khẩu trang nay bịt như ma giữa ngày
Ngăn sông cấm chợ đông tây
Đường sắt, đường bộ, máy bay cấm dùng
Cấp trên cấp dưới lạnh lùng
Nghi ngờ Cô Vít đi cùng vào đây 
Tiền lương phải trả tháng ngày
Công trường, công sở hằng ngày lặng im
Thế gian một đống im lìm
Phật ơi, Chúa hởi biết tìm thuốc chi
Hay là cứ mãi cách ly
Ngày đêm lo sợ phân ly gia đình
Cũng vì ông Tập Cận Bình
Làm cho nhân loại điêu linh thế này
Phật ơi tiếp dẫn bọn này 
Đem về địa ngục phanh thây tội đồ.
Nam Mô Siêu Lạc Độ Bồ Tát Ma Ha Tát .
Văn Nhân 13/3/2020