Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

THƠ VĂN NHÂN 13

Giao thừa năm con ngựa.

Ngồi đón giao thừa sáng rực trời


Pháo hoa màu sắc thật mê tơi 

.
Thiên hạ xôn xao mừng Tết đến 

.
ngựa chiến bình yên vẫy đuôi cười 


Thế sự bon chen người tất bật .


Câu thơ , ly rượu rót đầy vơi 


Tâm hồn sảng khoái mừng xu
ân mới

Vướng víu làm chi cái nợ đời .

Văn Nhân 
Tự trào 
65 còn trẻ lắm người ơi.
Sống thêm ít nữa cho hết đời
Thượng đế bảo ta là trăm tuổi
Tính ra mới có hai phần đời
Còn lại một phần bia cứ uống 
Thịt thà vài miếng cũng đủ xơi 
Tiên nữ rượu chè bày ra đó 
Sống thêm đừng chết uổng của trời .
Sống thêm đừng chết uổng của trời
Mất công thượng đế tạo ra người 
Phụ lòng mong ước người sinh dưỡng
Một chữ cho đời cũng rỏ ngươi
Dù rằng thời trang luôn quái dị 
Việc cũ hoan tàn hoá lại tươi
Ống tóp ống loe nay lại tóp 
Thay đổi lia chia mới giống người .
Thay đổi lia chia mới giống người 
Nếu không như thế chỉ đười ươi
Ta hơn chúng nó vì ta biết 
Thơ văn đối điếc để trêu chơi 
Nho chùm Hán rộng thời nay hiếm 
Biết được đôi câu cũng đủ rồi 
Sợ gì không sống cho ra sống 
Chơi hết cuộc chơi mới chịu chơi
Văn Nhân tặng anh Bá và Na Lê 
Theo Em 
Giờ tan trường theo em về Cồn Hến 
Em Đồng Khánh khua vang đôi guốc mộc 
Cậu học trò móc túi hết đồng xu
Vào bụi dậu cậu núp sau cửa quán 
Chén chè bắp em ăn sao lâu rứa 
Đợi em về để theo gót chân em
Thằng bạn cười , sao mầy ngơ ngẩn thế 
Cứ yêu đời ngơ ngẩn để theo em.
Văn Nhân

THƠ VĂN NHÂN 12

LẶNG THẦM 
Qua rồi cái tuổi lang thang 
Mùa đông chạm ngõ mênh mang giọt buồn
Lá vàng mấy độ mưa tuôn
Chiếc rơi, chếc đậu, chiếc buông phận mình
Hồng trần bẻ kiếp nhân sinh
Mơ miền kí ức, dấu tình thuở xưa
Thả hồn rơi xuống giọt mưa
Tan trong tĩnh lặng, đón đưa kiếp người .
Văn Nhân
Mời các bạn lái chút chơi 
.Xuân ĐỢI CỤ 
Hoa ĐẦY NỤ 
Rượu ĐẦY HỤ
Say ĐI CỤ .
Văn Nhân

ĐỆ TỬ LƯU LINH LÁI CHÚT CHƠI .
Ông GẦY CHỐNG DẠ giàu sang 
Ông GIÀ CHỐNG GẬY làm càng mấy chai
Ta nghèo BẦU NÁ lai rai 
Vì rằng BÀ NẤU vài chai yên lòng
Đến đi SƠN TRẠCH thỏa lòng 
SẠCH TRƠN uống cạn đề phòng làm chi
VƯỢT ĐÔ không thấy hề gì 
Thế là VÔ ĐƯỢC cạn li đi nào
Hết tiền nhờ BẮN ĐẠN vào 
Dù rằng BẠN ĐẮNG vẫn khao như thường
Hồng trần ỔN CHỚ ? Bạn thương 
Bồng lai Ở CHỐN vô thường sắc không .
Văn Nhân



LÁI CHƠI CHO VUI .
LƯỢT ĐI SÂN MỸ ĐÌNH TÀI ĐẮC 
LƯỢC VỀ BÌNH LUẬN VIÊN TẮC ĐÀI 
LƯỢT VỀ CỔ ĐỘNG VIÊN 
NGỒI YÊN KIÊN ĐỘNG VỖ
MÃ LAI ĂN ! NGƯỢC MẤY KHÔNG ĐỦ 
VIỆT NAM THUA ! NGỦ MẤY KHÔNG ĐƯỢC .
Văn Nhân

THƠ VĂN NHÂN 11

GỞI NGƯỜI XA HUẾ 
Sao chưa về Huế anh ơi ?
Trường Tiền chờ đợi đôi bờ đón anh
Cá tràu mạ nấu bánh canh
Bún bò một đọi ớt hành cay cay
Bánh bèo mỏng dính tháng ngày
Có O cơm hến múc đầy cho anh
Chột nưa đem nấu nồi canh 
Với om cá thệ cong vàng thịt kho 
Nếp thơm nấu dẻo xôi vò 
Nghĩa tình dành sẵn để cho anh về .
Hay anh sợ vị ruốt quê
Sợ mùi ngồng cải tái tê mũi lòng 
Sợ về gặp lạnh ngày đông
Sợ khi lũ lụt tình không , lạnh lùng 
Sợ cơn nắng lửa như nung 
Ngại xuân, thu cũng vô cùng khó khăn 
Nhắn anh Huế vẫn trong xanh
Sông Hương, núi Ngự đợi anh quay về .
Văn Nhân 
Họa vịnh cái thớt
Thấy hai cái mặt ai cũng lầm 
Tưởng rằng sáng suốt và từ tâm
Không ngờ mặt bự xơi đủ thứ 
Cuối đời toàn những vết dao đâm .
Văn Nhân
ĐỢI !
Biết tới khi mô mới trở về 
Thăm người bạn cũ ở làng quê
Nợ đời cơm áo còn mang nặng
Cận tết tay còn vọc đất quê!
Văn Nhân

THƠ VĂN NHÂN 10



TÌNH KHÚC TRỊNH CÔNG SƠN 1

"Thương một người" để "Người về bỗng nhớ"
"Vết lăn trầm" "Tôi đã mất" mối tình thơ
"Tôi tìm tôi" "Ngẫu nhiên" mà bắt gặp
"Người con gái Việt Nam da vàng" bên "Ghế đá công viên"
"Bến sông xưa" "Như chim ưu phiền" "Ở trọ"
"Ru đời đã mất" tôi "Như đá ngây ngô"
"Như cánh chim cô đơn" trong đoàn người "Du mục"
Khúc hát buồn tôi "Nghe những tàn phai"
Lòng tự nhủ "Tôi ơi đừng tuyệt vọng"
Cho dù "Rừng xưa đã khép" "Ta phải thấy ánh mặt trời" 

"Ta thấy gì đêm nay" khi "Sao chiều" chưa tắt
"Sẽ còn ai" chưa về "Sao mắt mẹ chưa vui"
"Dựng lại người dựng lại nhà" cho thôi đời "Cát bụi"
"Ngày dài trên quê hương" "Người về bỗng nhớ"
"Dấu chân địa đàng" chở "Đại bác ru đêm"
Thôi "Hát trên những xác người" "Tôi sẽ đi thăm"
"Vườn xưa" yêu dấu trên "Thành phố mùa xuân"
"Tạ ơn" người "Những thiên sứ bâng khuâng"


TÌNH KHÚC TRỊNH CÔNG SƠN 2

Gió lướt nhẹ qua, "Ai ngoài cánh cửa"
"Hạ trắng" về đã vắng bóng "Diễm xưa"
Cơn "Mưa hồng" ngọn "Cỏ xót xa đưa"
"Tưởng rằng đã quên" được chuyện ngày thơ
"Ngày về" lại tìm "Hoa vàng mấy độ"
Ngày "Quỳnh hương" anh cài bờ tóc rối
"Nắng thuỷ tinh" rơi "Một cõi đi về"
"Em hãy ngủ đi" "Ru đời đi nhé"
"Ru tình" mình ngọn gió chẳng "Phôi pha"
"Hãy yêu nhau đi" dẫu "Từng ngày qua"
"Khói trời mênh mông" "Vàng phai trước ngõ"
"Đoá hoa vô thường" nhỏ "Ướt mi" em
"Tôi sẽ nhớ" đem "Lời thiên thu gọi"
Gọi tên em khi "Xa dấu mặt trời"
"Gọi tên bốn mùa" vì "Thương một người" thôi
"Xin cho tôi" phút "Im lặng thở dài"
"Tuổi đá buồn" xin khép lại một mai
Người "Yêu dấu tan theo " "Lời buồn thánh".
Trên đỉnh Fan si pan
Ta nhỏ bé, khiêm cung
Chao đảo như người say
Bồng bềnh với gió mây
Mặt trời gần ta hơn
Đưa tay níu Hoàng hôn
Vô thường với trời đất
Thoát đi mùi tục luỵ 
Thoáng đời chỉ bấy nhiêu
Phiêu bồng chốn bồng phiêu .
Văn Nhân

THƠ VĂN NHÂN 9


TUỔI XA TRỜI
-TA ĐANG Ở TUỔI XA TRỜI GẦN ĐẤT
SAO HÔM NAY KHÔNG CHUYỂN GIẬN THÀNH THƯƠNG 
NGÀN CÁI : CÓ, KHÔNG, ĐƯỢC, CÒN VÀ MẤT 
CỨ XEM NHƯ GIẤC MỘNG CHỐN VÔ THƯỜNG.
-TA ĐANG Ở TUỔI XA TRỜI GẦN ĐẤT
CỨ NÂNG LI UỐNG HẾT VỚI BẠN BÈ
ĐỂ NGÀY KIA HÒA TAN TRONG CÁT BỤI
CHỐN THIÊN ĐÀNG CÓ TỊNH ĐỘ CHỞ CHE.
-TA ĐANG Ở TUỔI XA TRỜI GẦN ĐẤT
GOM HẾT YÊU THƯƠNG CÒN LẠI CHO NGƯỜI 
ĐẾN MỘT NGÀY TA QUAY VỀ VỚI ĐẤT 
DIÊM VƯƠNG SẼ RÓT RƯỢU ''ĐÓN " TA CƯỜI .
-TA ĐANG Ở TUỔI XA TRỜI GẦN ĐẤT
QUẲNG GÁNH LO ĐI : CƠM, ÁO, GẠO, TIỀN 
VUI THÚ DẠI KHÔN CỦA NGƯỜI KIẾP TRƯỚC
CHỐN HỒNG TRẦN BỔNG CHỐC HÓA THẦN TIÊN.
Văn Nhân
May còn
May còn có cội mai vàng 
Nở hoa mới biết xuân đang trở về
Từ ngày bỏ phố về quê
Giữa ngày đốt đuốc nhiêu khê bỏ ngoài.
Văn Nhân
Gởi các bạn cựu HS Quốc Học Huế 67
Các bạn ơi ai biết được mai đây
Hãy quên đi mùi tục ở chốn này 
Nâng chén say! để một ngày nào đó 
Các bạn về , còn ta lại xa bay !!!
----------
Tiệc mãn tắc xi dại hoá khôn 
Ngự Viên Xanh : Quậy ! nổi như cồn
Nhân viên , bằng hữu người người tiếu
Đệ nhất hội ta cũng nhường ôn .
Văn Nhân

TÌNH RÚ CHÁ

Kỷ niệm chuyến về thăm Rú Chá , làm vội bài thơ tặng anh Đáp chị Hồng .
Tình Rú Chá .
Cùng bạn bầu thoát đời chơi Rú Chá
Một địa danh ta chưa biết bao giờ
chiếc thuyền nhôm mang nặng nghĩa tình
Mênh mông nước cây đời xanh ươm sẵn
Thoát bụi trần giây lát để tìm nhau
Chốn bồng lai kéo ta về miên viễn
Hạnh phúc đời đập bễ chén men cay
Ta già nữa cuộc, ngươi cũng già nữa cuộc
Nâng li lên cho rượu ngấm mềm môi
Ba vạn sáu nghìn ngày có một !
Ta cứ ngỡ Bá Nha không còn nữa
Để bên em ta hát khúc vô thường .
Văn Nhân 1/11/2014





I



THƠ VĂN NHÂN 8

Khóc chó 
Tau khóc mi khác Lượng khóc Du
Mà rằng ta cảm nghĩa thiên thu 
Khuya khoắc mi tiễn tau lên núi 
Đón đợi tau về mặt trăng lu .
Cát Sạn
Quốc Học Một Thời

Ngày xưa Quốc Học một thời 
Ở quê, ở phố một đời nhớ nhau
Cơm đùm gạo bới mi tau
Chiếc xe đạp cũ cùng nhau đèo bồng
...
Gặp trời bão táp mùa đông 
Lạnh lùng vai áo mà mong qua mùa
Tới trường đùa giỡn dưới mưa
Thằng run lẩy bẩy, thằng cười huênh hoang
...
Vô tư như ở Thiên đàng
Không tham, không giận, không màng lợi danh
Bắp rang trong cặp để dành
Có " thằng " nhón khéo đàng hoàng đem ăn
...
Thấy rồi nổi máu đàn anh
Nhưng mai tới lớp màu xanh lại về
Mấy em Đồng Khánh xinh ghê 
Giận nhau vì mái tóc thề của em
...
Tranh nhau đi trước làm quen
Nón nghiêng che mặt sao xem má hồng
Thế rồi bom đạn bên hông
Thằng ngồi lại lớp , thằng xông chiến trường
...
Chiến tranh tàn cuộc đau thương 
Đứa về vọc đất quê hương nhọc nhằn
Ở Tây, ở Mỹ mấy thằng
Đứa giàu , đứa khó , đứa xanh nấm mồ
...
Cho dù tướng tá xích lô
Quan viên chức sắc cũng mơ có ngày 
Cùng nhau nâng chén rượu cay
Mi, tau, mày ,tớ tình này như xưa.
 
Văn Nhân Hương Cần
KHÔNG !
Không có lúa ngô thiếu nước sông
Không có chân chim ở ruộng ông
Không có mấy thằng siêu bụng bự
Không có tiền đô vượt quá gông
Không có dòng sông ngăn bậy bạ
Không có ngày đêm nhậu mênh mông
Không có nhà lầu , xe chục tỷ 
Không có nheo nhóc khổ thân ông !

THƠ VĂN NHÂN 7

TUYỆT VỜI HƯƠNG CẦN

    Ở     QUÊ     HƯƠNG      ANH

    TRỜI   CAO   TRONG  XANH

     ĐẤT    NHIỀU    CÂY   XANH

     NGƯỜI KHÔNG LƯU MANH


KÍNH TẶNG THẦY NHÂN 
(Máy bay chuẩn bị cất cánh, đề nghị quý hành khách thắt dây an toàn....)

Giã biệt xứ người
Mai anh về chốn cũ
Để lại phương trời
Bao kỷ niệm khó phai…!
Biết nói gì đây
Khi lòng dạ bùi ngùi
Trong thời khắc….sắp xa rời…Miền đất hứa?
Hồi tưởng quá khứ
Hy vọng tương lai…
Nhớ thương  một thời rạng  rỡ
Ấp ủ về một tương lai  …
Đau đáu trong tim giấc ngủ mộng hoài
Ôi ! bốn mươi năm
Tưởng cuộc tình đã lỡ 
Ai có ngờ đâu
Trong trái tim  Cương Nhu
Có những mạch máu ngầm
Âm thầm chảy..nay đã thành sông !
Từ Huế thân thương
 Cố Chưởng  Môn Ngô Đồng  đã sản sinh ra Nguồn cội
Đến hôm nay
Đạo Cương Nhu bừng cháy
Trên  đất nước xứ  người
Miền đất hứa hào hoa…!
Một chút phong ba
Anh đi tìm sự thật trong  giấc mơ thổn thức
Nửa  vòng quay trái đất
Anh đã đến nơi này…
Bốn mươi mấy ngày chân bước trên đất khách
Tai nghe ì ạch bởi ngôn ngữ bất đồng
  Tâm trí vẫn nghe  rõ rõ thông 
Như chính mình đang ở  trên quê hương - xứ Huế !
Ngày mai
Anh giã từ miền đất hứa
Về lại cố hương
Hành lý mang theo thật sự phi thường
Ước mộng bấy lâu đã thành sự thật
Đông Tây địa cầu nối liền thẳng tắp
Trong  dòng chảy Cương Nhu.
---------******--------
Dương Vĩnh Tuyến


THƠ VĂN NHÂN 6

CẢM XÚC ĐIỆN BIÊN.
Điệu gà rừng , bước chân em quả trám 
Tay uống cong xoè quạt mát về anh 
Chiếc váy nhung, áo hồng cô gái Thái 
Cho anh về hương tóc tuổi còn xanh .
+++
Bản Ảng Tở nhịp cầu đưa anh đến 
Suối rừng đông chiều lạnh buốt tay tiên
Nâng chén lên với bài ca In Lả 
Anh mơ màng nhìn mắt gái Điện Biên .
+++
Anh tạm gác sau lưng ngày cơm áo 
Để cùng em uống cạn chén men nồng 
Tiếng hát em làm đàn anh lạc điệu 
Anh trở về hương Thái quyện xanh hồn .
Văn Nhân .
SỐNG CHUNG VỚI LŨ !
ĐÊM HÔM GIÓ RÍT TỪNG CƠN
LẠI THÊM MƯA LỚN GIANG SƠN NGẬP RỒI
CÕNG CON , CÕNG MẸ ĐẮNG MÔI
HỠI ÔNG HẠ VŨ ĐÂU RỒI ÔNG ƠI
CỬA NHÀ CÂY CỐI TẢ TƠI
NGỔN NGANG SẬP ĐỔ KHÔNG NƠI NƯƠNG NHỜ
NƯỚC DÂNG KHÔNG THẤY BẾN BỜ
DÂN ĐEN BA HẠNG BIẾT NHỜ VÀO ĐÂU
HỌA CHĂNG CHỜ PHÉP NHIỆM MẦU
TỪ BI BÁC ÁI BẮT CẦU CAN QUA
LẠY ÔNG ĐANG Ở CÕI XA
MAU VỀ CỨU LẤY DÂN TA ĐỌA ĐÀY
DÙ ÔNG Ở CHÍN TẦNG MÂY
CÓ NGÀY , MƯA GIÓ ĐỔI THAY NGƯỢC ĐỜI
LÀ KHI CON KIẾN VỀ TRỜI
THUYỀN RỒNG CHỞ CHÓ DẠO CHƠI NON BỒNG
CHƯỞNG QUA ĐẮC ĐẬU LÀ KHÔNG
KIẾP NÀY GIEO GIÓ SẮC KHÔNG LUÂN HỒI
NHÃN TIỀN QUẢ BÁO HỞI ÔI !
Ơ KÌA ! ... HẠ VŨ ĐÃ TRÔI THEO RỀU .
Văn Nhân
Đường Tây Bắc 
Hà Nội - Hoà Bình - Sơn La ....... 
Đường đi Tây Bắc Lạnh lưa thưa 
Lắc lư đèo núi lay phay mưa
Chợt tí nắng vàng xuyên cành lá
Hồn ta xanh lại tuổi ngày xưa .
Văn Nhân 5/12/2016 Sơn La . 
A Pa Chải
Từ Điện Biên đoàn chúng tôi đã vượt qua 300 km đường rừng sát biên giới phía Bắc của tổ quốc, đi qua Mường Chà - Mường Nhé - A Pa Chải . Nơi cột mốc số không của ba nước cao 1800 m ( Việt Nam - Lào - Trung Quốc )
A Pa Chải ơi một lần ghé đến 
Sao hôm nay chiều lạnh se lòng   
Dốc đèo ,cheo leo ,quanh co mây trắng
Thăm thẳm sâu xa ,trong đáy mắt đời .
***
Mỗi bước chân nặng lòng với tổ quốc
Nhìn núi rừng hùng vĩ dưới chân ta
Bao thế sự gác ngoài tai trần tục
Về với sắc không , xa lánh hồng trần .
***
Lẫn vào trong mây nước và cây rừng
Để ta tìm mua một chút phiêu bồng
Nhìn bạn cười khoáng đạt ở trên môi
Ta chợt thấy lòng đủ đầy ý nghĩa .
***
Gà gáy sáng là ba nước cùng thức 
Nhìn thế sự nực cười trong gang tấc
Cùng bạn bầu hát vang trong trời đất
Thượng đế ơi ta đang ở cỏi vô thường.      

------*****------
"   Văn Nhân

 

THƠ VĂN NHÂN 5

10 loại rượu không nên uống :
1- Hổ Tửu : Uống vào thích đánh nhau mặt mày dữ tợn . 
2- Hầu tửu : Uống vào thích nhảy múa lung tung .
3- Tục tửu : Uống vào nói năng lộn xộn, chửi bới .
4- Bi tửu : Uống vào rồi khóc lóc, kể lể rườm rà .
5- Tốc tửu: Uống vào thích lái xe phóng nhanh vượt ẩu.
6- Bại tửu: Uống cho nhiều để say bí tỉ ( bẹp dí )
7- Dâm tửu: Uống vào thích đi tìm đàn bà , gái gú ....
8- Tiểu tửu : Uống vào thích cóp nhặc những điều vụn vặc, nhỏ nhen.
9- Thoát tửu: Uống vào khi tính tiền bỏ đi lơ ( nghe điện thoại, đi tè ....)
10- Cuồng tửu: Uống vào mất hết lý trí , không kiểm soát nổi hành vi của mình .
Văn Nhân
Nguyên tiêu thơ .
Hội chủ nguyên tiêu đón nguyên tiêu 
Trời mưa các cụ vẫn cứ liều
Tìm trăng lên tận nơi Hồng Tiến 
Nâng rượu ngang mày đón nguyên tiêu 
Trăng hờn, trăng giận, trăng không đến 
Bởi lẽ trần gian lắm kẻ liều 
Vắt kiệt núi sông, đất nước biển 
Cởi hạc trăng về chốn cô Liêu 
Văn Nhân
Ba tay quỷ quái Thất Nhân Tâm vẫn còn đây :
Tam đại nguyên tiêu để lại đời 
THẤT cơ lỡ vận chỉ đầy vơi 
NHÂN tình có bạc ta không bạc
TÂM có loay hoay đế chẳng dời
Đại Hấp
GỌT  !
Giọt mưa , giọt nắng tháng ngày 
Rơi trong tĩnh lặng đong đầy buồn tênh
Giọt cay, giọt đắng mông mênh
Thả hồn theo gió lênh đênh cuối trời
Ngọt bùi một giọt mềm môi
Thoáng hương một nụ hôn đời phôi phai
Giọt vui phút chốc đêm dài
Cô đơn như hạt sương mai trên cành
Giọt buồn một kiếp để dành 
Tan trong cát bụi mong manh phận người .
Văn Nhân chiều cuối đông 2016
Mờn sinh dựt .
Mờn sinh dựt ôn , quá tay !
Mệ mần mồi dậu, thế là ôn say
Mệ mong cho chóng túi ngày
Để mệ tìm viết, mần ngay, thơ tình !
Không ngờ cây viết bực mình 
Lưỡi rè mực hết thực tình vô duyên
Biết ri mệ chẳng cần chuyên
Để cho ôn biết tình riêng bồn chồn .


 

THƠ VĂN NHÂN 3

Mi Tau !
65 tuổi không còn trẻ nữa
Nghĩa tình vẫy gọi đến với nhau
Hôm nay hội ngộ vui hơn tết 
Tóc bạc răng Long vẫn Mi Tau !
Có đứa ra đi về cỏi Phật
Có đứa tha phương tóc bạc màu
Mấy đứa ở đây trông ngóng mãi
Cám ơn đời chúng vẫn ở bên nhau.
Văn Nhân
Tự Thán 1 , 2 ,3
Bao nhiêu năm rong ruổi
Ở đất khách quê người 
Thân phận chẳng ra chi
Chừ trở về quê cũ
Ngồi bên li rượu nhỏ 
Ngắm nhìn mây trắng bay
Vỗ tay ha hả cười 
Đời đến thế thi thôi.
Tự Thán 2
Cũng thưa cũng dạ với đời 
Mà sao cơm áo xa rời tầm tay
Phải chăng thưa dạ không hay
Nên chi giao hảo càng ngày càng xa .
Tự Thán 3 
Lần tay tính thử gần bảy chục
Nợ nầng lần lữa trả chưa xong 
Có người hỏi nợ chi dữ vậy
Ta ngậm ngùi bảo nợ gió trăng .
Tự Thán 4
Mấy chục năm rồi sống gắng vui
Có người bảo Bác sao giả đui 
Gác bỏ ngoài tai như bị điếc 
Miệng ngậm bò hòn để xả xui
Văn Nhân
Cu cãi cụ
Nhớ lại thuở xưa mới lọt lòng 
Cu cụ sinh ra đúng một lần 
Cu anh cho cụ chui ra trước 
Cụ đừng vênh váo tủi cho cu 
Lao động ngày đem cu cùng cụ 
Cơm cá dưa cà chẳng mời cu
Đêm 7 ngày 3 hành cu đủ
Cười đùa tiên nữ với trăng thu 
Bạn bè bia bọt mình cụ hưởng 
Chiến trường súng nổ cụ sai cu 
Đẩy xe đào giếng cu lo cả
Hào sau nước ngập tội cho cu
Trời ơi ăn ở sao lại thế 
Đạo lý công bằng để vào đâu 
Râu cụ râu cu đều bạc cả 
Cụ còn nhũng nhiểu chết với cu
Đề nghị cấp trên cho cụ nghỉ 
Hưởng lạc phiêu bồng ,chốn bồng phiêu
Hẹn ngày gặp lại ta bà cỏi
Sẽ không còn cảnh cụ sai cu .
Văn Nhân .
Cu cãi cụ
Nhớ lại thuở xưa mới lọt lòng 
Cu cụ sinh ra đúng một lần 
Cu anh cho cụ chui ra trước 
Cụ đừng vênh váo tủi cho cu 
Lao động ngày đem cu cùng cụ 
Cơm cá dưa cà chẳng mời cu
Đêm 7 ngày 3 hành cu đủ
Cười đùa tiên nữ với trăng thu 
Bạn bè bia bọt mình cụ hưởng 
Chiến trường súng nổ cụ sai cu 
Đẩy xe đào giếng cu lo cả
Hào sau nước ngập tội cho cu
Trời ơi ăn ở sao lại thế 
Đạo lý công bằng để vào đâu 
Râu cụ râu cu đều bạc cả 
Cụ còn nhũng nhiểu chết với cu
Đề nghị cấp trên cho cụ nghỉ 
Hưởng lạc phiêu bồng ,chốn bồng phiêu
Hẹn ngày gặp lại ta bà cỏi
Sẽ không còn cảnh cụ sai cu .
Văn Nhân .

THƠ VĂN NHÂN 2

PHỐ XƯA 
Đầu đông cái rét tái tê
Một mình góc phố quán lề Liêu xiêu
Cốc chè , hương cốm những chiều 
Cây bàn lá rụng nhớ nhiều về em 
Sải chân trên những đường quen
Nhớ Ô Quan Chưởng cùng em đi về
Hởi ai còn nhớ lời thề 
Để ta lạc giữa đê mê phố buồn .
Văn Nhân 3/11/2016
Vấn Nạn
Bận đi bận đứng bận chân tay
Cưới xin hỏi gả suốt cả ngày
Họ hàng làng nước cùng phe xóm 
Kỵ giỗ cúng cấp túi mặt mày

Hội hè đình đám lung tung tới 
Bạn bè xa xứ ở Đông Tây
Tổ chức bia bọt mừng hội ngộ 
Điện thoại reo vang đổ suốt ngày

Thưa thầy con du học ở bên Tây
Con xin trân quý kính mời thầy
Hôm nay nhà con tổ chức tiệc
Kính mời ly rượu để chia tay

Bạc tiền không có phải đi vay
Học trò sinh nhật cũng mời thầy
Vô Ý mà lơ thì cũng tội
Xăng xe nổ máy sau hãy hay 

Một năm tính đủ mười hai tháng 
Một tháng lần tay ba mươi ngày
Thỉnh thoảng đôi lần ghi giấy lại
Ba sẽ về ! Ăn cơm tối nay

Áo quần là lượt mặt đỏ hây
Cao lương mỹ vị đã chất đầy
Ngày nào ngày nấy đi dự tiệc
Vợ bảo rằng : Anh sướng quá tay

Có lúc suy nghĩ nên lánh nạn
Để khỏi vương mang nợ trả vay
Tay cầm hộ chiếu lên Lao Bảo
Trốn hẳn qua Lào chắc là hay .

Văn Nhân

Thơ Văn Nhân

Vần Ôn
Hởi ôn thơ thần vần Ồn
Đề thơ mà cứ vận Ôn huyền Ồn
Để mà gây khó làng Thôn
Thiệt là rắm rối cho Ôn dưới làng.

MƯỜI KHÔNG .
1- Không trốn tránh sự thật - Phải đối diện với nó .
2- Không tự cao tự đại - Khi thật sự chúng ta chưa có gì đáng để tự hào .
3- Không ỷ lại vào người khác - Vì rằng không ai lo cho mình bằng chính mình .
4- Không nêu khó khăn, yêu sách - Tại sao khó khăn ấy mà người khác làm được .
5- Không sợ vấp ngã - Bởi vì chúng ta biết đứng lên sau mỗi lần vấp ngã .
6- Không bao giờ có con đường bằng phẳng để đi đến đích - Chẳng qua ta không chịu mở mắt để nhìn chướng ngại ở trên đường.
7- Không sợ ngày mai đến- Vì ngày mai đến ta lại có thêm một ngày mới để bắt đầu.
8- Không chịu học một giờ hôm nay - Thì ta sẽ ngu một ngàn giờ trong tương lai .
9- Không mơ mộng hão huyền, hay tìm cách lẫn tránh thực tại -Mà phải hiểu rỏ năng lực , giá trị thực của bản thân để phát huy tốt nhất khả năng của mình .
10- không so sánh thực tài của mình với người khác - Mà phải so sánh mình hôm nay với mình hôm qua . 
Thầy Nguyễn Văn Nhân .

Chàng Nàng
Lên phây thấy đủ chàng nàng
Miệng cười chúm chím ôn làng vui lây
Tết này ý nghĩa rồi đây 
Còn hơn mức bánh chất đầy tặng nhau
Món quà lưu đến năm sau 
Nhắn cùng mấy mệ kêu mau, ôn làm
Nếu không đông hết xuân sang 
Có kêu cũng đã muộn màng vô duyên .
Văn Nhân

Thơ Và Rượu 1,2,3,4,5,6,7,8,9,10..........
Một .
Qua quán đời Võ Tòng xơi ba bát o
Hôm nay ta chỉ một hũ mà thôi
Đừng hiên ngang xưng đế giữa quán đời
Rơi nước mắt nhìn lưu linh héo úa .
Hai .
Các bạn ơi ai biết được mai đây
Hãy quên đi mùi tục ở chốn này
Nâng chén say để một ngày nào đó 
Các bạn về còn ta lại xa bay .
Ba .
Còn lại đây bốn thằng khờ dại 
Vui thú dại khôn thú dại khôn 
Tay nâng chén hồng trần gác bỏ 
Uống cho say để thấy dại khôn .
Bốn .
Thế gian họ gây nhau inh ỏi 
Chỉ mình ta bầu rượu trên tay 
Nhìn mặt mình hồng trong đáy cốc
Hát lên ! Ta là người sướng nhất .
Năm .',,,
Đừng làm thầy mà tu không hết kiếp 
Thà nâng chén men cay hồng môi má 
Dang hai tay xưng đế giữa đất trời 
Có như thế mới biết say thật tuyệt .
Sáu .
Khi ta say ta nằm trên thảm cỏ 
Hết say rồi phải nằm dưới nó 
Ngày trở về các bụi nằm đâu đó 
Nên cứ say để được nằm trên nó .
Bảy .
Nếu đời ta nằm trong tay thượng đế 
Các bạn ơi thử hỏi có buồn không 
Nếu đời ta được nằm trong đáy cốc 
Thượng đế buồn , thượng đế bỏ về không .
Tám .
Nếu bên cạnh một cô mà hồng, môi đỏ 
Nằm rót rượu cho ta uống mềm môi
Ta quá ngu, thằng điên và đáng chê cười
Nếu còn mơ về một thiên đường nào đó .
Chín .
Ta mệt nhoài tất bậc suốt đêm ngày 
Cả một đời với hai chữ trả vay
Sực nhớ sinh ta ra không tiền bạc
Khi trở về tay trắng hoá trắng tay .
Mười .
Ngày tết đến một vài vò rượu nấu
Ngồi bên em tôi uống đến mềm môi
Chuyện hơn thua thế gian tôi không biết 
Xuân thế này Vua Chúa có hơn tôi .
Mười Một .
Có ai dám nâng chén cùng ta 
Cầu một ngày hoà bình thế giới 
Để ta hồng đôi má khi say
Kẻo ngày mai ta phải nằm dưới cỏ cây.
Mười Hai .
Ai rồi cũng quay về với đất 
Chỉ một thứ không bao giờ mất 
Là gạo ta trồng rồi đem cất 
Sinh ra men sưởi ấm muôn đời .
Mười Ba .
Cô bán rượu ơi , bán rượu ơi
Hãy rót đầy, khi ta uống vơi 
Cô có biết đời người ngắn lắm 
Gặp được không khi đã về trời .
Mười Bốn .
Cuộc đời này còn dấu điều gì
Ta đoán mò và lạc giữa đêm mê
Chỉ sau khi cát bụi đời trở lại
Mới biết rằng ta đã lộn đường về .
Mười Lăm.
Bên nhau vui vẽ dưới trăng này 
Rượu nồng xin hãy uống cho say
Một mai ta về thân cát bụi
Trăng vàng muôn thưở vẫn còn đây.
Mười Sáu .
Khi còn bé đến thầy tìm chân lý 
Rồi lớn lên về gỏ đầu sáp trẻ
Trẻ lớn lên lại gỏ đầu đứa bé 
Gỏ xong rồi đời là như thế .
Mười Bảy .
Say sưa chè rượu lu bù 
Hết tiền có mạ thằng cu lo dùm
Mười Tám .