Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

THƠ VĂN NHÂN 7

TUYỆT VỜI HƯƠNG CẦN

    Ở     QUÊ     HƯƠNG      ANH

    TRỜI   CAO   TRONG  XANH

     ĐẤT    NHIỀU    CÂY   XANH

     NGƯỜI KHÔNG LƯU MANH


KÍNH TẶNG THẦY NHÂN 
(Máy bay chuẩn bị cất cánh, đề nghị quý hành khách thắt dây an toàn....)

Giã biệt xứ người
Mai anh về chốn cũ
Để lại phương trời
Bao kỷ niệm khó phai…!
Biết nói gì đây
Khi lòng dạ bùi ngùi
Trong thời khắc….sắp xa rời…Miền đất hứa?
Hồi tưởng quá khứ
Hy vọng tương lai…
Nhớ thương  một thời rạng  rỡ
Ấp ủ về một tương lai  …
Đau đáu trong tim giấc ngủ mộng hoài
Ôi ! bốn mươi năm
Tưởng cuộc tình đã lỡ 
Ai có ngờ đâu
Trong trái tim  Cương Nhu
Có những mạch máu ngầm
Âm thầm chảy..nay đã thành sông !
Từ Huế thân thương
 Cố Chưởng  Môn Ngô Đồng  đã sản sinh ra Nguồn cội
Đến hôm nay
Đạo Cương Nhu bừng cháy
Trên  đất nước xứ  người
Miền đất hứa hào hoa…!
Một chút phong ba
Anh đi tìm sự thật trong  giấc mơ thổn thức
Nửa  vòng quay trái đất
Anh đã đến nơi này…
Bốn mươi mấy ngày chân bước trên đất khách
Tai nghe ì ạch bởi ngôn ngữ bất đồng
  Tâm trí vẫn nghe  rõ rõ thông 
Như chính mình đang ở  trên quê hương - xứ Huế !
Ngày mai
Anh giã từ miền đất hứa
Về lại cố hương
Hành lý mang theo thật sự phi thường
Ước mộng bấy lâu đã thành sự thật
Đông Tây địa cầu nối liền thẳng tắp
Trong  dòng chảy Cương Nhu.
---------******--------
Dương Vĩnh Tuyến


Không có nhận xét nào: