Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

XĂM HÌNH

XĂM HÌNH
Mùa khô đã đến, cơn nắng nóng gay gắt phủ lên những con hẻm ngoằn ngèo dài hun hút, trên những tấm lưng trần mồ hôi nhể nhại, trải dài xuống xóm người lao động…nơi đây, đầy rẩy quán xá, cafe, hàng ăn, sửa xe…bày biện tràn ra vỉa hè , thỉnh thoảng một vài nhóm thanh niên tụm lại…uống café tán gẫu với những tiếng chửi thề và những hình xăm rằn rện ! tạo nên một bức tranh cố hữu của SG xưa và nay !...
Bên kia đường Lý Thái Tổ…Tôi bỗng nghe tiếng khóc thét lên, từng cơn của một Bé thơ vừa mới được BS chích thuốc tại BV Nhi đồng 1, với đôi mắt ngây thơ hồn nhiên và nụ cười chợt nở của em bé…giữa một ngày nắng đẹp, trời trong quang đãng…như báo hiệu một tương lai lành lặn, sáng lạng cho cuộc đời của Bé sau khi điều trị…bịnh cố chấp và tự kiêu !...Tôi đứng ngay phía cổng chính của BV đường Lý thái Tổ, mà lòng bồi hồi xúc động ! lân lê mãi chưa chịu rời đi…Tôi nhớ ko lầm cũng cái cổng này vào tháng 10/1971 là Bộ Chỉ huy, nơi đã cưu mang tôi trong cuộc đời quân ngũ…
140 khóa sinh thi đậu văn hóa (Toán,Sinh ngữ), đã tập trung nơi đây để ban tuyển quân khám sức khỏe…sau khi cân,đo ,đếm các chỉ số chiều cao và trọng lượng…140 khóa sinh đạt tiêu chuẩn…giờ phút tiếp theo,tôi cũng ko ngờ đích thân ĐTá Thiệt,Chỉ huy trưởng binh chủng xuống chọn lựa khóa sinh ! thong thả lần bước trong hơn 10 dãy khóa sinh ,hàng ngủ chỉnh tề trong vị trí thao diễn Nghỉ…và tát cả đều ko được mặc áo ! một vài cái vổ vai nhẹ nhàng của ĐTá Thiệt vào những người bạn mới quen…và bước qua phía khác xếp hàng riêng ! cứ thế nhiều cái vổ vai nữa và chỉ còn lại 125 người…xong công việc họ cho chúng tôi mặc áo chỉnh tề và lần nữa, chính ĐTá tuyên bố 125 khóa sinh này chính thức bước vào đời quân ngũ ! đồng thời cũng tuyên bố số người được vổ vai và xếp hàng riêng xem như là Rớt ! lý do họ đã xăm hình lên thân thể, tay chân!... cái giá trị Văn thể mỹ của một người đàng hoàng tử tế…xuất phát từ ngoại hình trơn tru,lành lặn,với những đường cơ bắp của thân thể ! Họ xem những hình xăm đó vô tình đã làm cho giá trị của mình bị chuyển sang một hệ khác, là có số má giữa chợ đời thì ko thể làm người đại diện Luật pháp được! …họ tự phá đi nét đẹp trời ban cho, nếu ko nói là bị xã hội đánh giá thấp !...
Nhớ lại ngày xưa tuổi trẻ chúng tôi, học Chữ nhưng cũng ham học Võ…để rèn luyện thân thể, học thi Tú tài 1 thì ôm một mớ sách vở,vài viên phấn trắng, rồi tự chui vào cổng Đại nội Huế để tự ôn thi, chứ có biết Cô Thầy nào bán chữ đâu mà mua ? và cũng ko có tiền để mua chữ !...hoc võ thì say mê đòn pháp, những bài quyền và lời giáo huấn của Thầy…bởi thế đến nay môn phái chúng tôi mới có rất nhiều Võ sư Bác sĩ, Kỹ sư... từ chỗ văn võ hài hòa này chúng tôi mới thấm nhuần cái triết lý Võ đạo của Thầy, đơn giản bắt nguồn từ đạo làm người “Quân, Sư, Phụ “ trong gia đình thì có Cha Mẹ, Anh em “Tôn ti trật tự “, vào Võ đường thì như một gia đình thứ hai, có Thầy trò ,có sư, huynh, đệ, vào quân ngủ thì có hệ thống quân giai…khóa huynh trưởng, khóa đàn anh, đàn em…Cương Nhu là một Đại gia đình trí thức Văn-Võ…
Tôi đả phá những tập tục phong kiến quá mức nhưng cũng đề cao những gì cơ bản nhất của nền tảng đó! Quân-Sư-Phụ, Thầy như là bậc Cha Mẹ…mình đã có khi nào hỏi về những ước mơ của cha mẹ mính ko ? Tôi nghĩ là Cha mẹ nào cũng luôn ước mơ điều giản dị nhất: mong con học hành đổ đạt thành danh,Anh em đoàn kết thuận hòa ! nơi Võ đường cũng vậy !...điều đơn giản mà có mấy ai làm được? nhất là trong xã hội thế hệ thanh niên bị bịnh tự kiêu ! loạn nhận thức !...loạn học đường, loạn xe tay ga, loạn áo quần xịn, loạn khoe nữ trang, loạn hình xăm có số má …thì đâu còn ai nhớ về Thầy hay Cha Mẹ mình ? chỉ là Chợt nhớ để thương và để nói lời hiếu đạo an ủi mà thôi !...
Đến ngã tư đèn đỏ…tôi chưa kịp chuyển động theo đèn xanh thì tiềng còi xe bóp inh ỏi từ phía sau…làm tôi cau mày nhìn lui…một cái hất hàm kênh kiệu của một thanh niên đáng tuổi con cháu mình…và một cánh tay trần xăm hình con rắn hổ mang dài thườn thượt…từ vai cuốn tròn đến cổ tay, đầu rắn ngóc lên phùng mang nhe hai răng nanh nhọn hoắc ! khiếp quá ! bầu máu nóng trong người tôi tan biến cả ! tôi chợt nhớ đến chén cơm với muối và miếng canh rau muống mặn chát, vừa húp ko đủ no trên dãy băng xi măng lạnh giá !…Tôi bỗng ước ao kiếp sau…mình sẽ xăm trước ngực một cái Lẩu thật to…để nhậu hết mấy con thú vẫn vơ !...
Thân tặng Võ sinh CN Karatedo Hương cần…hãy phát động phong trào Văn Thể Mỹ “Võ sinh ko xăm hình“ Saigon, 20.3.2015

Trương Ngoc Diệp

1 nhận xét:

Mẫn nói...

sang thăm anh, để cảm kích cái "cương nhu" karatedo, và chúc anh luôn nhiều sức khoẻ.