Em cứ hẹn.
Cứ hẹn đi, đừng bao giờ đến
Để một người khắc khỏi đợi trăm năm
Sông hoá đá lạnh ngắt vì chờ đợi
Núi rã tan hoai mục cuối đường tình
Lòng chán nản đuổi hình bắt bóng
Mắt mù mờ quờ quạng chốn vô không
Tay run lên vì tìm không ra lối
Giận lòng mình, tin lời hứa mênh mông.
Văn Nhân 1 giờ 30 sáng 8/11/2020.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét