Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018

Theo Em 
Giờ tan trường theo em về Cồn Hến 
Em Đồng Khánh khua vang đôi guốc mộc 
Cậu học trò móc túi hết đồng xu
Vào bụi dậu cậu núp sau cửa quán 
Chén chè bắp em ăn sao lâu rứa 
Đợi em về để theo gót chân em
Thằng bạn cười , sao mầy ngơ ngẩn thế 
Cứ yêu đời ngơ ngẩn để theo em.
Văn Nhân
HẠNH PHÚC CỦA ĐÔI DÉP GIÀ


Sinh từ cát bụi yêu thương
Là hai chiếc dép đời thường gặp nhau
Gánh gồng qua những thương đau
Chiếc sau chiếc trước trầu cau mờ dần

Quan viên cho tới thứ dân
Đều mang được cả không phân biệt gì
Nhục vinh không kịp nghĩ suy
Khi lên thảm lụa,khi đi ra đồng

Trên vai luôn phải gánh gồng
Chà mòn năm tháng mà không kêu gào
Vô tư kẻ thấp người cao
Làm thân đôi dép đi vào đi ra

Đi gần rồi lại đi xa
Hạ về,Thu đến,Đông qua lạnh lùng
Gặp thằng dở dở điên khùng
Vô năm ba chén đùng đùng quăng xa

Thế là gặp trận phong ba
Đứt quai,gãy đế,mòn da,bạc màu…
Vẫn là hai chiếc bên nhau
Ngủ yên trên đống đồng thau giữa đời.

Văn Nhân Hương Cần

PHẬN BẠC

Đợi mãi nhà ngươi cũng đến rồi
Khó khăn cầu thực ở xứ người
Xênh xang áo mão về quê cũ
Ta thấy trong người có dáng người.
Ta tủi ta mừng ta phận bạc
Ngày xuân ngồi đợi đóa hoa cười
Rượu nồng một chén nghêu ngao hát
Hào khí ngất trời ta đón ngươi!
Văn Nhân




Không có nhận xét nào: