Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

NGHỆ SĨ ĐƯỜNG PHỐ Ở XỨ CỜ HOA














Nghệ Sĩ Đường Phố ở đất nước Cờ Hoa .
Bất ngờ với màu sắc của cây cỏ, thiên nhiên, con người . Bây giờ tôi lại bất ngờ khi diện kiến với những nghệ sĩ , nghệ nhân đường phố , những con người đầy tài năng .
Tiếng đàn nổi lên giữa không gian , trên đường đi, trên cầu biển , trên mọi góc phố đông người qua lại ngược xuôi , một vài cái đầu ngoái nhìn để tìm kiếm , rồi dừng lại , chăm chăm hướng về một phía , những ánh nhìn tán thưởng , một vài tiếng tách tách ....liên tục của những chiếc máy ảnh và những nụ cười thán phục .
Một người đàn ông mặc chiếc áo vest cũ nhuốm màu thời gian , khắc hình nhàu nát . Ngồi sau chiếc đàn organ , mọi thứ nhìn không còn mới , bạc màu vì nắng gió . Người đàn ông không còn trẻ, tóc hoa tiêu dài loăn xoăn không che lấp được những nếp nhăn trên khuông mặt mà thời gian đã hằng in lên đó . Ông đàn và hát chất giọng tenor ( nam cao) . Nghe qua tôi thấy trong ông vẫn chứa chất đầy sinh khí , đặc biệt của một thời trai trẻ . Với một ý tưởng khác lạ , với vẽ mặt say mê ngân nga yêu đời , tạo nên một tiết mục mới lạ mà tôi chưa một lần được nghe . Không hề nhàm chán , đang góp vui cho những người khách bộ hành . tạo nên vẽ đẹp riêng , sức sống riêng cho một thành phố rộn ràng . Đâu đó mỗi nhóm một vẽ , mỗi nhóm góp vui với một biệt tài riêng .
Mỹ là một quốc gia đa sắc tộc và âm nhạc đường phố cũng nhiều màu sắc . bạn có thể nghe tiếng đàn violon ( vĩ Cầm ) da diết , tiến sáo flute ( sáo Tây) thật trong và buồn . tiếng trống vang lên nhịp nhàn sôi nổi mà bộ trống là những thùng sơn những chai nhựa phế thải , bên cạnh là một chàng trai đóng vai Michael Jackson , tôi giật mình cứ tưởng đây là hiện thân của Michael Jackson.
Tôi tin ít nhiều họ cũng mang đến những thanh âm rung động, những khoảnh khắc khó quên cho ai đó, trong một ngày đặc biệt nào đó . Tôi nhiều lần đứng trân trối ngắm nhìn khi đi qua một ban nhạc , một nghệ nhân đường phố . Tôi như bị thôi miên bởi những âm thanh cao vút như đổ xuống từ một tháp chuông thánh đường , của cây đàn organ , bỗng một giọng ca nữ trẻ trung vút lên trên không gian mênh mông của xứ người. Đó quả thật là những cảm giác và những hình ảnh khó quên .
Còn rất nhiều và phong phú với những nghệ sĩ thể hình , những họa sĩ , nặng tượng , điêu khắc tại chổ .........
Tôi nghỉ rằng những nghệ sĩ đường phố đã trở thành một phần văn hóa không thể thiếu ở đất nước Cờ Hoa . Họ làm đẹp cho đời , làm đẹp cho thành phố và làm đẹp cho đất nước họ . Họ mới thật sự là nghệ sĩ của nhân dân .
Văn Nhân .

Không có nhận xét nào: