Thứ Ba, 20 tháng 1, 2015

BÀI VIẾT VỀ VU LAN CỦA TRƯƠNG NGỌC DIỆP

Diep Truong Anh Cát ạ...Diệp viết bài này nhân Mùa Vu lan 2014...thương tặng Má D, A.Liễn, A.Biên...khóa CN với Anh đó !
Bài 3: "hát trên những xác người"..."CƯỜI TRÊN NHỮNG XÁC CHẾT"
Tôi vẫn còn nhớ mãi như in...mấy học trò ưu tú của Thầy Đồng Cương 
Nhu...khóa Anh Biên,A.Tường,A.Cát,A..Tần...và Anh Liễn...thế hệ võ sinh 
thông minh,giỏi võ...trong những lần huấn luyện khóa tôi,Thầy thường lấy
những Anh ấy làm tấm gương sáng để dạy dỗ chúng tôi ! Ấy mà thế hệ ấy 
đa số sinh 1951...lại gặp vận đen ! chiến sự gay go,"đôn quân bắt lính" !
đã giả từ Võ đường đi làm nhiệm vụ người trai thời ly loạn...và đã ko 
còn trên cõi đòi này nữa ! trong đó có Anh Biên,Anh Liễn !...
Anh 
Liễn ,sinh 1951,học 1 năm SPCL ĐH Khoa học Huế,đậu Y khoa Huế...chuẩn bị
nhập học thì đúng lệnh "đôn quân"(Tú tài 1 năm 19 tuổi, 20 tuổi Tú tài 2
là ko hợp lệ )...Anh giả từ Võ đường, thời Sinh viên,gia đình,bạn 
bè,người yêu...thi vào Võ bị Đà lạt,đậu Đà lạt nhưng khám sức khỏe xong 
thì rớt vì ...cặp mắt bị loạn thị nặng !...Anh được chuyển về SVSQ thủ 
đức...9 tháng ra trường 1973 mang lon Chuẩn úy TQLC /TĐ 6 Thần ưng cảm 
tử...và rồi vĩnh viễn ra đi sau 15 ngày mãn khóa !...
Làm đám cho 
con trai trưởng cũng đầy đủ thủ tục Lễ truy điệu,kèn trống dàn chào rằn 
ri...người Mẹ khổ đau gạt nước mắt,nén đau thương vào Nam làm thủ tục Tử
sĩ,lãnh tiền bán xác con cho những lý tưởng mơ hồ !...
Từ BTL/TQLC 
Sóng Thần...Tôi chở Mẹ tôi trên chiếc Honda màu đỏ,cắm đầu chạy trên xa 
lộ Đại hàn trong tiếng gió vi vu của rừng cây hoang vắng...và trong nước
mắt ngẹn ngào của hai Mẹ con...1 xác người 1 cọc tiền...đơn giản cho 
biết bao Bà Mẹ của cả 2 miền Nam Bắc ! Tôi chạy thật nhanh như là để 
trốn chạy mãi mãi và ko bao giờ quay lại !...hai Mẹ con đói và khát,cái 
khát khô cổ họng vì vừa mất mát 1 cái gì đó uất nghẹn và hận thù !...dọc
đường ghé quán Phở và uống nước...miếng thịt bò béo mỡ vàng óng,nhưng 
sao tôi vẫn nuốt vào ko trôi lọt ! Mẹ tôi nước mắt ràn rụa vừa gượng 
cười vừa nói: "đây là mình ăn tiền của t .Liễn đây ! nó cho Mẹ con mình 
tiền xài đây" !...hôm đó con đường Xa lộ Đại hàn sao vắng lặng và dài 
hun hút...trong lòng tôi vẫn muốn đi mãi ko còn điểm dừng lại và chạy 
vào cõi hư vô !...Chia tay Mẹ...Tôi về đơn vị tại Nha Trang,Mẹ tôi về 
lại Huế ! về với bầy gà con vừa mất 1 đứa với biết bao kỷ niệm ! Tôi ân 
hận mãi quãng thời gian này chưa đủ để an ủi nỗi khổ đau của Mẹ tôi...

Một năm sau 1974,tôi xin hoán chuyển về Huế ...mái tóc Mẹ tôi đã bạc 
hơi sương,đôi mắt thâm quầng...nhưng miệng vẫn nở nụ cười gương gạo với 
các con còn lại ! tôi vẫn biết rằng đó là nụ cười đau khổ trên xác chết 
...con mình !
"Lá xanh rụng xuống, lá vàng trên cây " nỗi đau này 
của Mẹ tôi ko bộc lộ ra nhưng cũng đủ đễ làm sự uất hận của tôi lên đến 
tột cùng !...và tôi cũng biết rằng nổi uất hận này đã đưa đến cho biết 
bao Bà Mẹ VN...
Con sông Đông ba đã mang tôi trở lại với Huế 
xưa...sống gần Mẹ với những nụ cười ấm áp ! dẩu tôi biết rằng niềm khổ 
đau mất con đã biến người Mẹ chịu đựng theo năm tháng...thời gain mỏi 
mòn chờ đợi người con trai TQLC trở về bên Cầu Đông ba,bên cây bàng trên
bờ sông...ngồi đếm thời gian qua những trái bàng rơi rụng...nhưng ko 
biết bao giờ chiếc Lá vàng rụng rơi !...22 năm sau chiếc Lá vàng cũng 
đã an nghĩ trên con đường xưa...Xa lộ Đại hàn....
Thương nhớ tặng Mẹ nhân Mùa Vu Lan 2014...

Không có nhận xét nào: