Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

MẸ MÃI LÀ MÙA XUÂN



Nhớ chuyến đi về Phong Sơn
MẸ MÃI LÀ MÙA XUÂN
Nhớ xuân xưa con còn trên cứ địa
Đêm đen đặc mai vàng không thấy nụ
Mẹ dang tay che khuất cả trời đêm
Để quân thù không dẫm nát vườn thêm
Cây mít chín thơm mùi hương cũa núi
Dùng thay cơm khắc khoải mẹ nuôi con
Cũng bị thủng bởi đầu lê vô cảm
Ngậm đắng cay mong con được bình yên
Nay xuân đến mắt mẹ mờ không nắng
Mảnh vườn ấy màu xanh che đất trắng
Gậy dẫn đường lần ngắt mấy cọng khoai
Cái om đất vẫn còn con cá cấn
Con bật khóc gào lên mẹ không biết
Súng quân thù tai mẹ điếc từ lâu
Nay con về cội mai già đầu ngỏ
Vẫn bông vàng và cười đón xuân sang.
Vân Nhân