BỐN TIÊU CHUẨN CẦN GHI NHỚ KHI ĐI XIN VIỆC LÀM , QUA BÀI
THƠ "QUÁ TỆ ". QUÍ BẰNG HỮU AI HỌA HAY ĐƯỢC CHỦ NHÀ
TẶNG MỘT CHẦU CÀ PHÊ NGHE NHẠC TRỊNH CÔNG SƠN .
QUÁ TỆ
MỘT LÀ HẬU DUỆ HÀNG ĐẦU
HAI LÀ TIỀN TỆ MỚI MAU VIỆC LÀM
BA LÀ HUYNH ĐỆ CỦA QUAN
BỐN LÀ TRÍ TUỆ SẮP HÀNG CHỜ TRÔNG .
HỌA CỦA ĐÒ CHIỀU
Năm là phép lễ thưa ôngSáu là biếu trước đô trong phong bì
Bảy là biết xếp muốn gì Tám xin nghiên cả thân vì ...... công danh
* * *
HỌA CỦA HIỀN NHÂN
Muốn được việc thì phải có tiền
Không lẻ ưu tiên người khờ lú
Xã hội mình văn minh dân chủ
Nên phải cần " thủ tục đầu tiên "
* * *
HỌA CỦA CƠN GIÓ THOẢNG
Nhất phải con của dòng đầu
Nhị phải là bạc đô la đâu làm ?
Tam phải bằng hữu làm quan
Tứ phải kiến tánh minh tầm ta trông
* * *
HỌA CỦA NGUYỄN SĨ TÂN
Một là con cháu nhà ông
Hai là phải có tiền chồng đưa ngay
Ba là có cả đường dây
Rải đi trăm ngã lót tay bịt mồm
Bốn là cha mẹ làm quan
Có ô che cả thế gian sợ gì
Năm là bằng cấp nhất nhì
Đẹp trai xinh gái đúng nghề tuyển sinh
Than ôi nghĩ cũng bực mình
Thương thay những bạn thí sinh còn nghèo
* * *
HỌA CỦA TIẾNG LÒNG
Một - Ưu tiên hậu duệ
Hai - Chú trọng tiền tệ
Ba - Đề cao huynh đệ
Bốn - Bỏ qua trí tuệ .
* * *
HỌA CỦA BẢO LỘC
Bây giờ lo lót quá tay Nếu ai mà có tiền tài chắc ăn
Chạy lui chạy tới lăng xăng
Mua quan bán tước làm quan mấy hồi
Thi sĩ thì chỉ ngồi chơi
Tiền đâu mua chức cho đời lên hương
Con quan chức lớn phi thường
Còn con dân dã sình ương ngồi chờ
Chờ hoài cho đến bao giờ
Thôi thì về nhé làm thơ ngạo đời
Đời nay tình bạc hơn vôi
Thước đo giá trị con người đô la
Thầy chùa cũng thế mà ra
Nhiều tiền lắm bạc chắc là ưu tiên
Đề cao chủ nghĩa bạc tiền
Phồn vinh vật chất là tiên trên đời
Ngôi cao địa vị sáng ngời
Giàu sang danh vọng được người tôn vinh
Có tiền thì sẽ quang vinh
Mua danh mua chức để mình lên ngôi
Con vua thì sẽ vua thôi
Con sãi ở chùa ngồi quét lá đa
Con vua thì được làm cha
Lên ngôi tiếp nối làm cha dân lành
Bao giờ cha cũng ngon lành
Còn con phải chịu trời hành thế thôi
Tiền là định luật của đời
Ấy là sức mạnh muôn đời ai ơi
Ngồi buồn ta viết thơ chơi
Ngâm thơ uống rượu chọc cười nhân gian
Hồng trần là cỏi địa đàng
Khắp trên thế giới la làng vì điên
Loài người giờ hết cảnh tiên
Làm điều kỳ quoái khùng điên quá trời
Xem xong rởn óc người ơi
Khùng điên dữ quá nên tôi hết hồn .
* * *
THƠ "QUÁ TỆ ". QUÍ BẰNG HỮU AI HỌA HAY ĐƯỢC CHỦ NHÀ
TẶNG MỘT CHẦU CÀ PHÊ NGHE NHẠC TRỊNH CÔNG SƠN .
QUÁ TỆ
MỘT LÀ HẬU DUỆ HÀNG ĐẦU
HAI LÀ TIỀN TỆ MỚI MAU VIỆC LÀM
BA LÀ HUYNH ĐỆ CỦA QUAN
BỐN LÀ TRÍ TUỆ SẮP HÀNG CHỜ TRÔNG .
HỌA CỦA ĐÒ CHIỀU
Năm là phép lễ thưa ôngSáu là biếu trước đô trong phong bì
Bảy là biết xếp muốn gì Tám xin nghiên cả thân vì ...... công danh
* * *
HỌA CỦA HIỀN NHÂN
Muốn được việc thì phải có tiền
Không lẻ ưu tiên người khờ lú
Xã hội mình văn minh dân chủ
Nên phải cần " thủ tục đầu tiên "
* * *
HỌA CỦA CƠN GIÓ THOẢNG
Nhất phải con của dòng đầu
Nhị phải là bạc đô la đâu làm ?
Tam phải bằng hữu làm quan
Tứ phải kiến tánh minh tầm ta trông
* * *
HỌA CỦA NGUYỄN SĨ TÂN
Một là con cháu nhà ông
Hai là phải có tiền chồng đưa ngay
Ba là có cả đường dây
Rải đi trăm ngã lót tay bịt mồm
Bốn là cha mẹ làm quan
Có ô che cả thế gian sợ gì
Năm là bằng cấp nhất nhì
Đẹp trai xinh gái đúng nghề tuyển sinh
Than ôi nghĩ cũng bực mình
Thương thay những bạn thí sinh còn nghèo
* * *
HỌA CỦA TIẾNG LÒNG
Một - Ưu tiên hậu duệ
Hai - Chú trọng tiền tệ
Ba - Đề cao huynh đệ
Bốn - Bỏ qua trí tuệ .
* * *
HỌA CỦA BẢO LỘC
Bây giờ lo lót quá tay Nếu ai mà có tiền tài chắc ăn
Chạy lui chạy tới lăng xăng
Mua quan bán tước làm quan mấy hồi
Thi sĩ thì chỉ ngồi chơi
Tiền đâu mua chức cho đời lên hương
Con quan chức lớn phi thường
Còn con dân dã sình ương ngồi chờ
Chờ hoài cho đến bao giờ
Thôi thì về nhé làm thơ ngạo đời
Đời nay tình bạc hơn vôi
Thước đo giá trị con người đô la
Thầy chùa cũng thế mà ra
Nhiều tiền lắm bạc chắc là ưu tiên
Đề cao chủ nghĩa bạc tiền
Phồn vinh vật chất là tiên trên đời
Ngôi cao địa vị sáng ngời
Giàu sang danh vọng được người tôn vinh
Có tiền thì sẽ quang vinh
Mua danh mua chức để mình lên ngôi
Con vua thì sẽ vua thôi
Con sãi ở chùa ngồi quét lá đa
Con vua thì được làm cha
Lên ngôi tiếp nối làm cha dân lành
Bao giờ cha cũng ngon lành
Còn con phải chịu trời hành thế thôi
Tiền là định luật của đời
Ấy là sức mạnh muôn đời ai ơi
Ngồi buồn ta viết thơ chơi
Ngâm thơ uống rượu chọc cười nhân gian
Hồng trần là cỏi địa đàng
Khắp trên thế giới la làng vì điên
Loài người giờ hết cảnh tiên
Làm điều kỳ quoái khùng điên quá trời
Xem xong rởn óc người ơi
Khùng điên dữ quá nên tôi hết hồn .
* * *